Hibiscus Mutabilis - HOA PHÙ DUNG

Hibiscus Mutabilis – The Fragile Beauty of Transient Life

Phù Dung – Vẻ đẹp mong manh của kiếp phù sinh

In the final days of the year, the coastal town is shrouded in a mist of fog and sunshine. The mist and sun nurture the spring's essence, mingling with the salty sea breeze and the cool wind. Alone, I wander through the vast natural garden, finding my childhood again in the world of grass and flowers. My heart whispers that each flower carries its own story, its own fate. Yet, perhaps few flowers evoke as many reflections as the hibiscus – a flower that blooms brilliantly in a fleeting moment, only to quietly fade away when night falls. With its pure white-pink hue, the hibiscus seems like a symbol of delicate beauty, ephemeral yet eternal in memory.

Những ngày cuối năm, phố biển mơ màng sương - nắng. Sương và nắng ủ men xuân mang hơi biển mặn mòi gió lạnh. Một mình loanh quanh trong khu vườn thiên nhiên rộng lớn, ta tìm lại tuổi thơ trong thế giới cỏ hoa. Lòng thì thầm tự nhủ mỗi loài hoa đều mang một câu chuyện, một số phận riêng biệt. Nhưng có lẽ ít loài nào gợi lên nhiều suy tư như hoa phù dung – loài hoa nở rực rỡ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, để rồi lặng lẽ úa tàn khi đêm buông. Hoa phù dung, với sắc hồng trắng tinh khôi, tựa như một biểu tượng của cái đẹp mong manh, thoáng qua mà không kém phần vĩnh cửu trong ký ức.

The name "Phù Dung" (Hibiscus Mutabilis) carries an alluring beauty both in meaning and sound. In Chinese, "Phù" (芙) means "to float on the water," symbolizing gentleness and grace, while "Dung" (蓉) evokes the image of something soft, smooth, and velvety. Together, "Phù Dung" (芙蓉) conjures the image of a flower blooming delicately in the midst of life, shining for a moment before fading into nothingness.

Tên gọi “Phù Dung” mang một vẻ đẹp gợi cảm cả về ngữ nghĩa lẫn âm điệu. Trong tiếng Hán, “Phù” () mang ý nghĩa nổi trên mặt nước, tượng trưng cho sự nhẹ nhàng, thanh thoát. “Dung” () lại gợi lên hình ảnh mềm mại, mịn màng như nhung. Kết hợp lại, “Phù Dung” (芙 蓉)chính là hình ảnh của một đóa hoa nhẹ nhàng bung nở giữa dòng đời, tỏa sáng trong chốc lát rồi nhạt nhòa vào hư không.

That name is like a whisper from nature about the fragility of beauty, about a brilliance that does not belong to eternity but exists only in a fleeting moment. The hibiscus is not merely a flower; it is a symbol rich in poetry. It tells its story through each petal that changes color throughout the day, as if to remind us that life, though short-lived, is always worth living, always worth contemplating.

Cái tên ấy tựa như một lời thì thầm của tự nhiên về sự mong manh của cái đẹp, về một vẻ rực rỡ không thuộc về mãi mãi mà chỉ tồn tại trong khoảnh khắc. Hoa phù dung không đơn thuần chỉ là một loài hoa, mà còn là một biểu tượng giàu chất thơ. Nó kể câu chuyện của chính mình qua từng cánh hoa đổi màu trong ngày, như thể muốn nhắn nhủ rằng cuộc đời, dù ngắn ngủi, vẫn luôn đáng sống, đáng chiêm nghiệm.

It is no accident that in Eastern culture, the hibiscus is likened to the "flower of transient life" – a symbol of the fleeting, momentary nature of human existence. This meaning is not only encapsulated in its name, but also woven into its biological traits and nuances. Just as the lotus is loved for its purity, the hibiscus is admired for its fragile, melancholic beauty, which is no less majestic.

Không phải ngẫu nhiên mà trong văn hóa Á Đông, phù dung được ví như “hoa kiếp phù sinh” – loài hoa biểu tượng cho sự phù du, thoáng qua của đời người. Ý nghĩa này không chỉ gói gọn trong cái tên, mà còn hòa quyện vào từng đặc điểm sinh học và sắc thái của nó. Cũng như hoa sen được yêu mến vì sự thanh khiết, hoa phù dung lại được ngưỡng mộ bởi cái đẹp mong manh, khắc khoải nhưng không kém phần kiêu sa.

Even in the sound of the two characters "Phù Dung," one can sense a soft, melodious tune, like the flow of a river. It is not just a name; it is a poem written by nature, a symphony resonating in the human realm about the impermanence of life and the beauty of the ephemeral. Just hearing its name is enough to awaken the deepest reflections in one's soul.

Ngay cả trong âm điệu của hai chữ “Phù Dung,” người ta có thể cảm nhận được một giai điệu nhẹ nhàng, du dương như dòng nước chảy. Đó không chỉ là tên gọi, mà là một lời thơ được viết bởi thiên nhiên, là một nhạc khúc ngân vang trong cõi nhân gian về lẽ vô thường và vẻ đẹp của sự ngắn ngủi. Cái tên ấy, chỉ nghe thôi, cũng đủ để đánh thức những suy tư sâu lắng nhất trong lòng người.

In Japanese culture, the Hibiscus Mutabilis is called “Kinjitsu Kusa” (近日草), meaning “the flower of the coming day.” The Japanese often compare the beauty of the flower to the passage of time, as a reminder of impermanence (無常) – a core concept in Buddhism.

Trong văn hóa Nhật Bản, hoa phù dung được gọi là “Kinjitsu Kusa” (近日草), mang ý nghĩa “loài hoa của ngày gần kề”. Người Nhật thường ví vẻ đẹp của hoa với sự chuyển dịch của thời gian, như một lời nhắc nhở về tính vô thường (無常) – một tư tưởng cốt lõi của Phật giáo.

The beauty of the flower, though it blooms for only a brief moment, is enough to make one's soul resonate and contemplate the constant changes of all things.

Vẻ đẹp của hoa, dù chỉ nở rộ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng lại đủ sức khiến tâm hồn con người rung động và suy ngẫm về sự biến đổi không ngừng của vạn vật.

Not just a symbol of nature, the Hibiscus Mutabilis  in Japanese culture also carries the essence of meditation. Each petal that blooms is like a moment of the present being captured, a message reminding people to live fully in the moment before them. The Japanese do not observe flowers in search of eternal beauty, but to experience the harmony between blooming and fading – two aspects of a single entity, just like life itself.

Không chỉ là một biểu tượng thiên nhiên, hoa phù dung trong văn hóa Nhật Bản còn mang theo hơi thở của thiền định. Mỗi cánh hoa nở như một khoảnh khắc hiện tại được lưu giữ, một lời nhắn gửi rằng con người cần sống trọn vẹn với giây phút trước mắt. Người Nhật thường ngắm hoa không phải để tìm kiếm cái đẹp trường tồn, mà để cảm nhận sự hài hòa giữa sự nở hoa và phai tàn – hai mặt của một thực thể duy nhất, như chính cuộc đời.

Unlike the grandeur of the cherry blossom – a flower symbolizing spring and renewal, the hibiscus carries a more subdued tone, almost blending into the quietude of autumn. It reminds people of the interweaving of beauty and loss, light and shadow, existence and nothingness. Thus, while not as common in daily life, the hibiscus quietly holds a special place in the hearts of those who love nature and the philosophy of life.

Khác với sự lộng lẫy của hoa anh đào – loài hoa biểu trưng cho mùa xuân và sự tươi mới, hoa phù dung lại mang một sắc thái trầm mặc hơn, như thể hòa vào sự u tịch của mùa thu. Nó nhắc nhở con người về sự hòa quyện giữa cái đẹp và sự mất mát, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa tồn tại và hư vô. Bởi vậy, dù không quá phổ biến trong đời sống thường nhật, hoa phù dung vẫn âm thầm giữ một vị trí riêng trong tâm hồn những người yêu thiên nhiên và triết lý sống.

The Japanese believe that true beauty does not need to be eternal. The hibiscus does not strive to hold onto time but peacefully embraces its cycle – from the bud that gently opens, showing off its radiant color, to the moment when the petals fall and dissolve into the earth and sky. Could it be that this very attitude has made the flower a quiet yet profound symbol of impermanence?

Người Nhật quan niệm rằng vẻ đẹp thật sự không cần phải vĩnh cửu. Hoa phù dung không cố níu giữ thời gian, mà an nhiên đón nhận vòng tuần hoàn của mình – từ khi nụ hé mở, khoe sắc rực rỡ đến lúc cánh hoa rơi rụng, tan vào đất trời. Phải chăng chính thái độ ấy đã khiến loài hoa trở thành một biểu tượng lặng lẽ, mà sâu sắc cho tinh thần vô thường?

In Japanese art and painting, the hibiscus often appears as a supplementary detail but plays an essential role in highlighting the entire scene. A modest hibiscus mutabilis branch by a small stream, a fading petal falling on the water’s surface – all evoke the stillness of the space and the flow of time. That beauty, though unostentatious, leaves a deep impression on the heart, like the lingering echo of nature forever resonating.

Trong nghệ thuật và hội họa Nhật Bản, hoa phù dung thường xuất hiện như một chi tiết bổ sung, nhưng lại đóng vai trò làm nổi bật toàn cảnh. Một nhành phù dung e lệ bên dòng suối nhỏ, một cánh hoa phai sắc rơi trên mặt nước, đều gợi lên sự tĩnh lặng của không gian và dòng chảy của thời gian. Vẻ đẹp ấy, dù không khoa trương, vẫn khắc sâu vào lòng người, như một dư âm của thiên nhiên mãi ngân vọng.

In the West, this flower is known as the "Confederate Rose," linked to the history and transformation of the southern United States. This name evokes both a graceful beauty and a haunting sorrow, like the melody of sad stories from history. The Southern Rose, with its pink tinged with purple, has become a symbol of loss and hope during the dark years of the Civil War.

Ở phương Tây, loài hoa này được biết đến với tên gọi “Confederate Rose” (hoa hồng miền Nam), gắn liền với lịch sử và sự chuyển mình của vùng đất miền Nam nước Mỹ. Tên gọi này vừa gợi lên một vẻ đẹp duyên dáng, vừa khắc khoải như lời ca của những câu chuyện buồn trong lịch sử. Hoa hồng miền Nam, với sắc hồng pha lẫn tía, đã trở thành biểu tượng của sự mất mát và hy vọng trong những năm tháng đen tối của chiến tranh dân sự.

Throughout the history of the Southern United States, the Confederate Rose has become an emblem of resistance and resilience, much like the Southern people’s efforts to rise after the war, after the loss. Each vibrant petal serves as a reminder of the difficult days, but also reflects rebirth and hope. When gazing upon the Confederate Rose, one doesn’t just see a flower, but feels a story of courage, the remnants of war, and the renewal of a nation.

Trong suốt lịch sử của miền Nam nước Mỹ, hoa hồng miền Nam đã trở thành một hình ảnh đặc trưng của sự kháng cự và kiên cường, như những người dân miền Nam cố gắng vươn lên sau chiến tranh, sau mất mát. Mỗi cánh hoa rực rỡ lại là một lời nhắc nhở về những ngày tháng khó khăn, nhưng cũng đồng thời phản ánh sự tái sinh và hy vọng. Khi nhìn vào hoa hồng miền Nam, người ta không chỉ thấy một loài hoa đơn thuần, mà cảm nhận được một câu chuyện về lòng dũng cảm, về những tàn tích của chiến tranh, và cả sự đổi mới của một dân tộc.

The Confederate Rose carries a contradiction between beauty and sorrow. Just like the Southern women of history, this flower possesses a feminine, gentle beauty while also containing strength and endurance. These petals, though cloaked in brilliant hues, must face the coldness of the night and the fading of time. It is precisely in this fading that the Confederate Rose becomes even more mysterious and profound, standing as a testament to life’s continuous struggle to rise, even in the face of suffering.

Hoa hồng miền Nam mang trong mình một sự mâu thuẫn giữa cái đẹp và cái buồn. Cũng như những người phụ nữ miền Nam trong lịch sử, loài hoa này vừa mang vẻ đẹp đầy nữ tính, dịu dàng, lại vừa chứa đựng sự kiên cường, bền bỉ. Những cánh hoa ấy, dẫu khoác lên mình sắc màu rực rỡ, vẫn phải đối diện với cái lạnh lẽo của đêm tối, sự tàn phai của thời gian. Chính trong sự tàn phai ấy, hoa hồng miền Nam lại càng trở nên huyền bí và sâu lắng, là minh chứng cho sự sống không ngừng vươn lên dù phải đối mặt với đau thương.

The connection of the hibiscus to history, particularly in the West, is not just a beautiful image of nature but also a part of national memory. It reminds each person of life’s impermanence, of those fleeting beautiful moments we must cherish, but also not forget the losses from which we must draw strength to rise.

Sự liên kết của hoa phù dung với lịch sử, đặc biệt là ở phương Tây, không chỉ là một hình ảnh đẹp về thiên nhiên mà còn là một phần của ký ức dân tộc. Nó nhắc nhở mỗi người về sự vô thường của đời sống, về những thời khắc tươi đẹp mà chúng ta cần trân trọng, nhưng cũng không quên sự mất mát để từ đó tìm ra sức mạnh để vươn lên.

Hibiscus Mutabilis in Poetry and Aesthetics

Hoa Phù Dung trong thi ca và mỹ học

Since ancient times, the fragile beauty of the hibiscus has been an endless source of inspiration in poetry. This flower is not only a symbol of nature but also represents the transience of human life. In the treasure trove of Vietnamese poetry, the hibiscus mutabilis is often mentioned, carrying reflections on the fleeting nature of life. Poems about hibiscus mutabilis vividly capture the delicate beauty of this flower:

Từ ngàn xưa, vẻ đẹp mong manh của hoa phù dung đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca. Loài hoa ấy không chỉ là một biểu tượng thiên nhiên, mà còn là hình ảnh tượng trưng cho sự ngắn ngủi của kiếp người. Trong kho tàng thi ca Việt Nam, hoa phù dung thường xuyên được các thi nhân nhắc đến, để gửi gắm những suy ngẫm về sự phù du của cuộc sống. Những câu thơ về hoa phù dung thường khắc họa rất rõ vẻ đẹp mong manh của loài hoa này:

"Hibiscus Mutabilis, like a fleeting light,

Brilliant at dawn, withers by dusk."

"Hoa phù dung tựa ánh phù sinh,

Rực rỡ ban mai, úa tàn chiều tối."

The term “phù sinh,” meaning temporary existence, evokes a vivid image of human life – fragile, easily broken, like a fleeting breeze. It is this temporary nature, this "phù sinh" of human life, that makes every moment precious, like a hibiscus that blooms for only a short while. The hibiscus mutabilis, though beautiful and radiant, has a beauty that exists only for an instant before it fades, a living proof of


the fragility of all things in this world. Just like us, human life, though filled with dreams and aspirations, must accept an unavoidable reality – the transience of existence.

 

Từ "phù sinh", với ý nghĩa sinh tồn tạm bợ, không vĩnh cửu, gợi lên một hình ảnh sống động về cuộc đời con người – một sự tồn tại mong manh, dễ vỡ, như làn gió thoảng qua trong chốc lát. Chính cái tính chất tạm thời ấy, cái “phù sinh” của con người, khiến cho mỗi khoảnh khắc trở nên quý giá, như một bông hoa phù dung nở rộ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Hoa phù dung, dù đẹp đẽ, rực rỡ đến vậy, nhưng sắc đẹp của nó chỉ tồn tại trong giây lát rồi lụi tàn, một minh chứng sinh động cho sự mỏng manh của mọi vật trên đời. Cũng giống như chính chúng ta, sinh mệnh con người, dù chứa đựng bao ước mơ và khát vọng, vẫn phải chấp nhận một thực tại không thể tránh khỏi – sự phù du của kiếp sống.

The brilliant light of the morning also brings life, freshness, and hope for a long day, but as night falls, everything returns to silence and decay, just like the hibiscus mutabilis petals closing as the sun fades. The contrast between morning and evening symbolizes the endless cycle of life and death, a reminder of the impermanence of all things in this world. No matter how strong or beautiful, all things must fade with time. Those things we cherish most, the dreams we hold dear, will eventually return to nothingness, like the long shadows of the setting sun.

Cái ánh sáng rực rỡ của buổi sáng cũng vậy, nó mang đến sự sống, sự tươi mới và hy vọng cho một ngày dài, nhưng khi bóng tối dần buông xuống, tất cả sẽ trở lại với sự im lặng, tàn lụi, như những cánh hoa phù dung khép lại khi mặt trời tắt dần. Cái đối lập giữa ban mai và chiều tối chính là biểu tượng của chu kỳ sinh – diệt không ngừng của vạn vật, và là lời nhắc nhở về sự vô thường của mọi sự vật trong thế gian này. Dẫu cho có mạnh mẽ, tươi đẹp đến đâu, tất cả cũng sẽ phải phai tàn theo thời gian. Những gì ta yêu quý nhất, những ước mơ ta ôm ấp, cuối cùng cũng sẽ trở về với hư vô, như cái bóng dài của buổi chiều tà.

This impermanence, like the waves on the sea, may surge strongly, but it will eventually break and dissipate into nothingness, leaving no trace. It is in this temporality that humans learn to appreciate every moment of life. The fading of the hibiscus mutabilis at the end of the day is not an end, but a part of the unchanging cycle of the universe, a rebirth within death. Therefore, every moment of life, like the hibiscus mutabilis, though it fades, is part of a continuation, a call for us to live fully in the present, to love and contribute while we still can.

Cái vô thường này, giống như làn sóng trên mặt biển, dù có cuồn cuộn mạnh mẽ, nhưng rồi cũng sẽ vỡ tan hòa vào hư không, không lưu lại dấu vết. Chính trong sự tạm thời ấy, con người mới học được cách trân trọng từng giây phút sống. Sự biến mất của hoa phù dung vào cuối ngày không phải là sự kết thúc, mà là một phần của chu trình bất biến của vũ trụ, là sự tái sinh trong cái chết. Vậy nên, mỗi khoảnh khắc của cuộc sống, như hoa phù dung, dù có tàn phai, cũng là một phần của sự tiếp nối, là một lời mời gọi chúng ta sống trọn vẹn với hiện tại, yêu thương và cống hiến khi còn có thể.

These verses gently remind us of the brevity of human life, that beauty only exists in the moment but remains eternal in our minds. Like the hibiscus, their beauty is not eternal, but it is precisely their temporality that makes them precious and full of meaning.

Những câu thơ ấy như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về sự ngắn ngủi của kiếp người, rằng cái đẹp chỉ tồn tại trong khoảnh khắc, nhưng lại vĩnh cửu trong tâm tưởng. Như hoa phù dung, vẻ đẹp của chúng không phải là vĩnh hằng, nhưng chính cái sự tạm thời ấy lại khiến chúng trở nên quý giá và đầy ý nghĩa.

German philosopher Arthur Schopenhauer also referred to the hibiscus in his aesthetics, seeing it as a symbol of "the will to live" – a desire to rise and assert oneself, though brief, yet full of meaning. Not only in poetry, but the hibiscus also appears in many famous paintings of ancient China. In the painting "Hibiscus Under the Morning Sun" by the renowned artist Duong Ba Ho, each petal is delicately depicted, shimmering under the sunlight, emphasizing the fleeting yet dazzling beauty of this flower.

Triết gia Đức Arthur Schopenhauer cũng từng nhắc đến hoa phù dung trong những luận thuyết về mỹ học của mình, coi đó là biểu tượng của “ý chí sống” – một khát khao vươn lên và tự khẳng định mình, dù ngắn ngủi, nhưng đầy ý nghĩa. Không chỉ trong thơ ca, hoa phù dung còn xuất hiện trên nhiều bức họa nổi tiếng của Trung Hoa cổ đại. Trong bức tranh “Phù Dung Dưới Nắng Mai” của danh họa Đường Bá Hổ, từng cánh hoa được khắc họa mềm mại, lấp lánh dưới ánh mặt trời, như muốn nhấn mạnh vẻ đẹp thoáng qua nhưng lộng lẫy của loài hoa này.

"Hibiscus mutabilis Under the Morning Sun" is a masterpiece of art, not only due to its beauty in line and color but also for its profound philosophy on life and impermanence. This painting, as a typical work of Chinese art, reflects the fusion of natural beauty with deep human philosophy.

"Phù Dung Dưới Nắng Mai"  là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời không chỉ nhờ vào vẻ đẹp của đường nét và màu sắc mà còn ở sự chứa đựng triết lý sâu sắc về cuộc sống và tính vô thường. Bức tranh này, như một tác phẩm nghệ thuật điển hình của nghệ thuật Trung Hoa, phản ánh sự kết hợp giữa cái đẹp tự nhiên và triết lý nhân sinh sâu sắc.

When gazing upon the hibiscus under the morning sun in Duong Ba Ho’s artwork, viewers do not merely see the image of a stunning flower but also feel the "phù sinh" it symbolizes. The early sunlight, with rays gently piercing through the mist, envelops the fragile petals of the hibiscus, symbolizing the beginning, the renewal, and a life full of hope.

Khi ngắm nhìn hoa phù dung dưới nắng mai trong tác phẩm của Đường Bá Hổ, người xem không chỉ thấy hình ảnh một bông hoa tuyệt đẹp mà còn cảm nhận được cái "phù sinh" mà nó biểu trưng. Cái ánh sáng của mặt trời sáng sớm, với những tia nắng xuyên qua sương mù nhẹ nhàng, bao phủ lên những cánh hoa mỏng manh của hoa phù dung, chính là một hình ảnh tượng trưng cho sự khởi đầu, sự mới mẻ, sự sống tràn đầy và đầy hy vọng.

However, at the same time, the painting also evokes the impermanence and transience of all beauty. Under the morning light, the hibiscus glows, but the fleeting nature of that light serves as a symbol for the human lifespan. Each petal of the hibiscus, though radiant, remains fragile like a breath, destined to wither under the effects of time. The contrast between the morning sun and the fading of the hibiscus under that light is a reminder that beauty will never last forever but will only survive in the fleeting moment.

Tuy nhiên, cùng lúc đó, bức tranh cũng gợi lên sự vô thường, sự tạm bợ của mọi vẻ đẹp. Dưới ánh sáng ban mai, hoa phù dung như lấp lánh, nhưng chính sự ngắn ngủi của ánh sáng ấy cũng là hình ảnh tượng trưng cho kiếp sống con người. Từng cánh hoa của phù dung, dù rực rỡ, vẫn mong manh như một hơi thở, sớm muộn cũng sẽ tàn phai dưới tác động của thời gian. Sự tương phản giữa nắng mai và sự tàn phai của hoa phù dung dưới ánh sáng ấy như một nhắc nhở rằng cái đẹp sẽ không bao giờ tồn tại vĩnh cửu, mà chỉ sống sót trong khoảnh khắc.

In that very moment, the hibiscus – just like a human – is brilliant, proud, and full of life, but it is also bound to accept departure, finding eternal beauty in the memories left behind. These petals, though they will eventually fade, will never be forgotten, for they have left an indelible mark in the minds of those who behold them: the beauty and existence of all things may easily vanish, but within that brief moment lies an infinite value, if we know how to appreciate and live fully with what we have.

Chính trong khoảnh khắc ấy, hoa phù dung – cũng như con người – rực rỡ, kiêu hãnh, và đầy sức sống, nhưng lại gắn liền với sự sẵn sàng chấp nhận sự ra đi, để rồi trong những gì đã qua, chúng ta tìm thấy cái đẹp vĩnh cửu trong ký ức. Những cánh hoa này, dù sẽ tàn phai, nhưng sẽ không bao giờ bị lãng quên, vì nó đã để lại dấu ấn trong tâm trí người chiêm ngưỡng: vẻ đẹp và sự tồn tại của mọi sự vật đều có thể dễ dàng biến mất, nhưng chính trong cái ngắn ngủi ấy lại có một giá trị vô tận, nếu ta biết trân trọng và sống đầy đủ với những gì mình có.

On Fragile Beauty

Về cái đẹp mong manh

The hibiscus mutabilis is not just a flower of nature but also a symbol of deep philosophical meaning. Its beauty reminds us of the transient nature of life. The Greek philosopher Heraclitus once said, "You cannot step into the same river twice." The beauty of the hibiscus is a living proof of this idea – everything in life changes, nothing is eternal.

Hoa phù dung không chỉ là loài hoa của tự nhiên, mà còn là biểu tượng triết lý sâu sắc. Cái đẹp của phù dung nhắc nhở con người về sự phù du, ngắn ngủi của cuộc đời. Triết gia Hy Lạp Heraclitus từng nói: “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông”. Vẻ đẹp của hoa phù dung chính là một minh chứng sống động cho tư tưởng này – mọi thứ trong cuộc sống đều biến đổi, không có gì vĩnh hằng.

The fading of the hibiscus, from its bright morning bloom to its pale withering by evening, serves as a metaphor for the continual transformation of the world. In every moment, the flower exists as a shadow among countless passing things, rushing yet full of meaning. Humans, like the hibiscus, live in an ephemeral state, unable to hold on to the past or stop the passage of time. In this relentless flow, we can only enjoy the beauty of each moment and recognize that change is an inevitable part of life.

Sự tàn phai của hoa phù dung, từ lúc rực rỡ ban mai đến khi nhạt nhòa vào chiều tối, như một phép ẩn dụ về sự biến chuyển không ngừng của thế giới. Trong từng khoảnh khắc, hoa như một chiếc bóng giữa vô vàn thứ vật chất trôi qua, vừa vội vã, vừa đầy ý nghĩa. Con người, giống như hoa phù dung, cũng sống trong một trạng thái vô cùng tạm bợ, không thể giữ lại những gì đã qua, không thể níu kéo thời gian. Trong sự trôi chảy không ngừng ấy, chúng ta chỉ có thể tận hưởng vẻ đẹp của mỗi khoảnh khắc, và nhận thức rằng sự đổi thay là một phần tất yếu của sự sống.

Heraclitus’ notion of "the river you cannot step into twice" not only speaks of the continuous change in nature but also the instability within ourselves. No matter how hard we try to hold on, we cannot keep the past. Like the hibiscus, each person carries their own unique beauty, but we too must face the fading of time. That beauty will not last forever, but within that transience lies eternal value, preserved in memory, in the hearts of those who love.

Tư tưởng của Heraclitus về "dòng sông không thể tắm hai lần" không chỉ nói về sự thay đổi liên tục của thiên nhiên, mà còn về sự bất ổn của chính bản thân chúng ta. Con người, dù có cố gắng níu giữ, cũng không thể giữ lại được quá khứ. Cũng như hoa phù dung, mỗi người đều mang trong mình một vẻ đẹp riêng, nhưng rồi chúng ta cũng phải đối mặt với sự phai tàn của thời gian. Cái đẹp ấy sẽ không tồn tại mãi mãi, nhưng chính trong cái tạm thời ấy lại ẩn chứa những giá trị vĩnh cửu, được lưu giữ trong ký ức, trong những trái tim yêu thương.

Thus, the hibiscus mutabilis is not just an image of fleeting beauty but also a reminder of the preciousness of every living moment. Its short-lived beauty is what helps us realize that impermanence is what makes life truly wonderful. We cannot control change, but we can live fully with what exists. It is through change and loss that we truly grasp the value of existence – eternal in the hearts of others, even if only for a brief time.

Hoa phù dung, như vậy, không chỉ là một hình ảnh của cái đẹp mong manh mà còn là lời nhắc nhở về sự quý giá của từng khoảnh khắc sống. Vẻ đẹp ngắn ngủi ấy, chính là thứ giúp chúng ta nhận ra rằng cái vô thường mới chính là thứ làm nên sự tuyệt vời của cuộc sống. Chúng ta không thể kiểm soát được sự biến đổi, nhưng có thể sống hết mình với những gì đang hiện hữu. Chính trong sự thay đổi, sự mất mát, chúng ta mới thấy được giá trị của sự tồn tại – vĩnh cửu trong lòng người, dù chỉ tồn tại một thời gian ngắn.

But it is precisely that briefness that gives the hibiscus its value. Without fading, beauty would become mundane. Without the limits of time, would humans truly appreciate every moment?

Nhưng chính sự ngắn ngủi ấy lại làm nên giá trị của hoa phù dung. Nếu không có sự tàn phai, cái đẹp sẽ trở nên nhàm chán. Nếu không có giới hạn của thời gian, liệu con người có biết trân trọng từng khoảnh khắc?

The hibiscus mutabilis blooms and fades, but within that fragility lies an eternal lesson. It is a reminder for us to live fully in each moment, to cherish beauty even when it exists for just an instant. As poet Xuan Dieu once wrote:

Hoa phù dung nở rồi tàn, nhưng trong sự mong manh ấy lại cất giấu một bài học vĩnh cửu. Nó là lời nhắc nhở con người sống trọn vẹn trong từng giây phút, trân trọng cái đẹp ngay cả khi nó chỉ tồn tại trong chốc lát. Như nhà thơ Xuân Diệu từng viết:

"Hurry, oh hurry, don’t wait,

My dear, my love, the dawn of youth soon fades."

"Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,

Em, em ơi, tình non sắp già rồi."

In the endless cycle of nature, the hibiscus is but a fleeting moment. Yet sometimes, it is that very brief moment that can preserve eternity in the heart of the one who beholds it.

Trong vòng tuần hoàn bất tận của tự nhiên, hoa phù dung chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua. Nhưng đôi khi, chính khoảnh khắc ngắn ngủi ấy lại đủ sức lưu giữ cả một vĩnh hằng trong trái tim người chiêm ngưỡng.



  

Comments

Popular Posts

Lily of the Valley - Hoa Linh Lan / Hoa Lan Chuông

100-word Short Stories

Self-joy - Tự Vui

Hibiscus – The Gentle Bloom of Everyday Beauty

Five-Colored Flower (Hoa Ngũ Sắc) -

WATER LILIES - HOA SÚNG